Thứ Bảy, 16 tháng 4, 2011

Bài 59 : Vô thường


Hôm qua chút xíu nữa là tôi về với Phật A Di Đà rồi. Máy bay từ Toronto về Montreal vừa cất cánh đến nửa phi đạo, cao khoảng 50m, một động cơ bị tắt, máy bay buông ga cho máy bay chạy bằng trớn, đáp lại xuống phi đạo, nhưng phi đạo còn ngắn quá, nên phải thắng gấp cho máy bay khỏi lọt ra ngoài đường băng, máy bay xô mọi người chúi nhủi về phía trước giống như đi xe buýt bỗng nhiên bị thắng gấp, máy bay không bị gẫy bánh, không phát hỏa. Mọi hành khách phải chờ đổi máy bay khác có thể 10 giờ tối mới có chuyến bay, hay phải chờ đến đêm.

Tôi đến quầy vé, trong đầu niệm chú, vừa đưa vé ra và nói : Tôi muốn bà giúp đỡ...chưa nói dứt câu, bà ta cầm vé và nói khoan.... bà bấm máy tìm chỗ ở những chuyến bay sau rồi in cho tôi 1 vé khác đi chuyến bay kế tiếp lúc 8 giờ 20.

Ngồi trên máy bay, bắt đầu đến 8:30 tôi niệm Nam Mô Quán Thế Âm Bồ Tát cho đến khi về nhà 10:40, theo lời khai thị của Hòa Thượng Tịnh Không vào cùng một giờ nhất định những Phật tử khắp thế giới đều vang lên tiếng cầu nguyện cho những nạn nhân tử nạn ở Nhật và các nước khác được siêu sinh tịnh độ, và cầu cho những người còn sống sót trên thế giới được tai qua nạn khỏi, thế giới bình yên.

Thân

doducngoc

Phản hồi :

Thầy ơi, Thâỳ chưa tìm được đệ tử naò để trao laị " Y Bát" cuả môn KC này thì làm sao mà đi đuợc hở Thầy? Nghe Thầy kể xong con hết hồn.

Vô thường quá! phảỉ không Thầy. Chỉ trách chúng con có phước mà không biết , hoc hoài không biết gì hết, mà Thầy thì cứ không quản thân già lao tâm khổ tứ lặn lội đi về môĩ hai tuần đến hẹn laị đến Toronto , ân cần bằng tất cả tâm huyết mà giảng dạy cho chúng con, thế mà ngu vẫn hoàn ngu. Thật buồn thay.!

con mait

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét